GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Nhật ký được viết nghiêm túc

power_settings_newLogin to reply

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
12/11/2020

Bắt đầu từ Ping nhé... Không. Tôi ấy. Tôi ấy mà. Tôi của năm 2015. Thật khủng khiếp. Con bé tiêu cực quá. Trưởng thành quá. Đau thương quá.

Vì sao... À, vì Mon. Vì Mon mà Ping trở thành Kill. Rồi Kill cũng biến mất. Khi tôi xuất hiện ở đây, chiếm giữ thân xác này bằng những suy nghĩ ngây thơ, cả hai đứa trẻ ấy đều chết cả rồi.

Ping là một người đặc biệt. Em ấy chắc chắn là một người đặc biệt. Những người ở CpF√ đã thấy Ping bao giờ chưa? Chưa. Vì sao con bé biến mất? Vì Mon. Vì sao lại thành ra như thế? Trong khi tất cả những gì con bé làm là quan tâm đến Mon, một cách ngu ngốc, và Mon biến mất.

Ha.

Hahaha.

Tôi của 2013 và tôi của 2020 khác hẳn nhau. Tôi... ngu đi hẳn. Từng thứ một, đang dần dần biến mất. Bản chất ấm áp của tôi. Tính kiên nhẫn của tôi. Cảm xúc của tôi. Tất cả đang dần biến mất.

Vì sao vậy? Vì Mon không phải chính cậu ấy.

Vì tôi đã tự sát trong thể xác mình.

Và chết thật. Một cách nhanh chóng. Một cách kỳ quái. Kéo đâu ra một người lạ để điều khiển phần đời còn lại. Những năm năm suy nghĩ ngu ngốc! Tại sao tôi có thể?

Kỳ quái. Tôi nhận ra mình chưa bao giờ khóc vì buồn. Tôi chỉ khóc khi cảm động. Nhưng tôi khóc nhiều đến nỗi tôi nghĩ đó là do mình buồn! Tôi chưa từng buồn. Tôi không có

"Vậy anh và em có thể trở lại thành thằng Híp và con bé Ping không?"

Có những ngày, mình

Cảm thấy bản thân như một kẻ khác, không phải mình nữa. Tâm trí, linh hồn, tất cả

Nếu phải xác định

Thì. Ai. Là mình thực sự. Mình thấy tệ với cảm giác này. Và thật đáng sợ. Gương mặt. Giọng nói. Những thứ lưu giữ lại đều khác. Sao con người ta... Không, sao mình có thể thay đổi cả giọng nói? Và... ký ức...

Mình có tồn tại không?

"Này, sao cậu biết được? Thường thì những người như vậy không biết được đâu."

Vì đôi lúc tôi... rất lạ đấy...

Và tôi tin vào khả năng trở thành tội phạm của bản thân, tôi không bình thường chút nào. Cái cách mà tôi giữ bản thân ở lại với trạng thái bình thường này...

Tôi...

Tôi đã làm gì với những nhân cách của mình vậy? Tôi... không thay đổi để tích cực hơn đúng không?

Có lẽ nơi này thực sự không hề tốt cho tôi.

Nhưng tôi đã... chà, cứ vậy đấy. Thôi kệ, tôi...

Thật kỳ quái. Tôi muốn hiến bản thân mình cho khoa điều trị, nghiên cứu tâm lý. Tôi mong họ mổ xẻ tôi ra... tôi... không tin rằng những người bình thường có thể tưởng tượng thấy... hành động như thế... tôi... rất... khó xử đấy.

Nah, nói vậy nhưng, ngủ ít quá cũng là vấn đề.

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
12/11/2020

"Anh sẽ chết trước em, nhưng là vào một ngày xa lắm. Ừm, ngày nắng đi."
Hôm đó em sẽ hát Harehare ya.
Vì nắng ấm dịu êm mà.

Pu: "Tại sao con người ta thích chết vào tuổi 30 thế?"
Không biết.
Nhưng đó là một nửa đời người, vì vô nghĩa, nên chấm dứt đi.

"Ông yêu một người, nếu người đó đáp lại ông thì người đó chết, nếu người đó không đáp lại ông thì ông chết. Ông sẽ làm thế nào?"
"Tôi... sẽ im lặng... giấu đi tình cảm đó. Nhỉ? Tôi không muốn đẩy sự lựa chọn về phía người ấy đâu."
"Ừ, nó đấy. Quyết định đau đớn nhất thế gian này."
(Trích [FGVM] Ảo giác, Suicidal_Nettle)

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
12/11/2020

Thật... nhớ Eyeless quá. Quả nhiên khi ở cạnh cậu ấy, mình...

Ước gì mình có thể gửi chuyển phát cảm giác của mình đến chỗ Eyeless, để cậu ấy biết mình nhớ cậu ấy đến mức nào.

Chết thật, ký ức về cậu ấy vẫn còn đó. Nên mình không thể quên.

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
12/11/2020

"Tao thấy mày nhắn tin trong group, cái tao nghĩ, con nhỏ nào xàm dữ vậy trời. Sao trong đoàn mình lại có con nhỏ xàm vậy. Mà tính tao dễ cộc á. Gặp gì không ưa là tao nói à."

"Tao hỏi T., ủa sao không thấy con-nhỏ-nói-về-bia. Cái T. nói, bạn đó đó."

Cậu không phải người duy nhất đâu. Cậu và anh cũng không phải hai người duy nhất. Tôi cá là cậu ấy cũng thế. Và nếu có thêm bất cứ ai, họ cũng vậy.

Dù cậu có hiểu về tôi nhiều đến mức nào đi nữa, đã lắng nghe tất cả những câu chuyện của tôi, đã thấy tôi trong những giây phút yếu đuối nhất, tất cả mọi thứ, vẫn chẳng có gì là thật.

"Anh tin rằng ai gặp em cũng sẽ thất vọng, giống như anh."

Tôi đã sống cho một thân phận khác suốt sáu năm, chẳng còn lý do gì khiến tôi phải thật lòng. Người ta có thể tạo nên chân thành giả tạo không? Nếu nó là vô hại, tôi sẽ làm thế cả cuộc đời đấy.

Anh chẳng biết gì về tôi cả. Anh biết một bộ mặt của tôi. Cũng giống như với các cậu, tôi có một bộ mặt, bộ mặt đó sinh ra là để dành cho anh. Anh cần nó, cũng chỉ có nó nói chuyện với anh. Nếu một ngày nào đó anh gặp tôi, mọi thứ, sẽ chẳng còn gì hết.

"Tao không tin được mày là con nhỏ đó luôn!"

"Là bạn thật hả? Mình tưởng là một thằng con trai nào đó."

"Ai gặp em cũng sẽ thất vọng thôi."

Em biết chứ. Nhưng anh. Hôm đó, anh đã hy vọng em là người thế nào?

Em chỉ cho anh thấy bản ngã của mình. Chẳng phải anh mới chính là người đẩy em ra xa tít tắp sao? Người thần thánh hoá đối phương, thực ra chính là anh đấy.

Ai gặp em cũng sẽ thất vọng thôi. Tôi biết. Vậy nên trong lòng tôi luôn có một suy nghĩ, nếu đi gặp ai đó, tôi đã sẵn sàng chấm dứt mối quan hệ giữa tôi với họ.

Chà. Đó chỉ là một suy nghĩ điên rồ thôi.

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
20/11/2020

Chà, ngày Nhà giáo. Tôi chẳng biết có bao nhiêu thứ tồi tệ có thể cùng lúc ập xuống trong hôm nay không nữa...

Tiền.

Xe.

Hah, nếu tôi có thể uống liên tục cho đến khi mình chết, tôi sẽ làm thế bất chấp tất cả. Nhưng tôi không thể. Tất cả những gì tôi có thể làm, chỉ là liên tục ói mửa cho đến khi tôi khóc như điên.

Tôi đã ngủ, đến khoảng 1 giờ 30 sáng. Cái xe vẫn nằm ở đó, tôi thực sự mệt mỏi. Liệu nó có thể chạy vào hôm nay? Liệu tuần sau chuyện gì sẽ xảy ra? Tôi có soạn kịp giáo án không? Hay tôi lại tiếp tục gặp trục trặc? Rồi ngồi khóc ở đâu đó?

Hah... Tôi thực sự muốn chết đấy...

Tôi không thể khóc nữa rồi, cho dù có tuyệt vọng. Tôi đã cười khá nhiều trong hôm nay đấy... Cười nhiều đến mức thế giới này quay cuồng luôn. Thức dậy, lại những tin nhắn từ Đoàn. Lại đóng thêm tiền. Haha... Tôi đã không ăn uống gì nhiều ngày rồi...

Tôi thực sự mệt. Chỉ cần một cú hích nữa thôi. Tôi sẽ chết. Tôi mệt mỏi với việc

Này...

Tôi không chết, Sully.

Tôi sẽ không đâu. Tôi sẽ sống, còn cố gắng làm, và mua xe nữa chứ... Sau đó mua nhà. Thời cùng khổ này sẽ chấm dứt thôi.

Và tôi chắc chắn sẽ trở lại tiệm sửa xe này, để cảm ơn họ... Họ đã cứu tôi rất nhiều...

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
26/11/2020

Từ lúc biết rằng truyện nam x nam ở Việt Nam được gọi là tình trai, tôi càng có hứng thú viết Đồng Thanh Dạ Khánh.

descriptionNhật ký được viết nghiêm túc - Page 2 EmptyRe: Nhật ký được viết nghiêm túc

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply