"Chẳng cứ mình tôi, bao đời nay thế
tiếc đứt hơi những ngày xưa cũ
có lẽ cũng chính tôi, riêng mình tôi thôi
là cố níu cánh diều tuột dây bay mất...
Chẳng ước được, sao không cầu mong sao
ngước mắt ngắm sắc mây thay vì cúi xuống
kiếp sống ngắn quá ôi chưa kịp yêu thương
đã thấy hết đời, thì sao không khóc...
Mình khóc thời gian sum vầy bên nhau
khóc ấu thơ bên mẹ yêu dấu
khóc những tháng ngày vui vội qua mau
lúc ấy đã xa cách nay triệu năm..."
tiếc đứt hơi những ngày xưa cũ
có lẽ cũng chính tôi, riêng mình tôi thôi
là cố níu cánh diều tuột dây bay mất...
Chẳng ước được, sao không cầu mong sao
ngước mắt ngắm sắc mây thay vì cúi xuống
kiếp sống ngắn quá ôi chưa kịp yêu thương
đã thấy hết đời, thì sao không khóc...
Mình khóc thời gian sum vầy bên nhau
khóc ấu thơ bên mẹ yêu dấu
khóc những tháng ngày vui vội qua mau
lúc ấy đã xa cách nay triệu năm..."