GorilyosĐăng Nhập

Gor trong Gory, lyos trong Ilyos.


Nghe nhạc không?

power_settings_newLogin to reply

descriptionNghe nhạc không? EmptyNghe nhạc không?

more_horiz
"Chẳng cứ mình tôi, bao đời nay thế
tiếc đứt hơi những ngày xưa cũ
có lẽ cũng chính tôi, riêng mình tôi thôi
là cố níu cánh diều tuột dây bay mất...

Chẳng ước được, sao không cầu mong sao
ngước mắt ngắm sắc mây thay vì cúi xuống
kiếp sống ngắn quá ôi chưa kịp yêu thương
đã thấy hết đời, thì sao không khóc...

Mình khóc thời gian sum vầy bên nhau
khóc ấu thơ bên mẹ yêu dấu
khóc những tháng ngày vui vội qua mau
lúc ấy đã xa cách nay triệu năm..."

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
"Out of my head
Out... Out of my head...
Am I out of my head?
Out of my head!!

You're crazy
You are
you are...
A MONSTER!"

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
"Và ừ, đó là lúc này...
Sau một đêm thức trắng em quay sang nhìn chăm chăm chìa khoá xe,
em lấy túi đồ,
lấy ví tiền,
lấy đồng hồ, xem quên gì nữa không?

Đi được một vài phút, em quay lại nhìn, sao... sao còn vấn vương?
Em nhớ con mèo,
nhớ căn phòng,
nhớ thật nhiều, ôi thôi mình bỏ đi."


27/07/2019

Chúng tôi trèo lên nóc nhà, phát 5AM của Cá Hồi Hoang và hát theo rất to.

Tôi muốn có một đống bia lúc đó.

Nhưng không cần thiết, tôi đã tự say sau khi tạo ảo giác cho mình. Sau này làm một ngôi nhà, tôi sẽ làm một mái nhà, như thế.

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
Em có thể, phải không, khoác lên mình áo đầm dạ hội, xỏ vào chân đôi giày lấp lánh, đi bên anh, nhìn thấy anh, nắm tay anh, khiêu vũ cùng anh, giữ anh trong tầm mắt, lưu lại giọng nói anh, biến anh thành của riêng mình.

Biến em thành, một kẻ nghèo nàn mang lòng tham vô đáy.

Em yêu anh, có thật lòng không? Nếu anh trút mất vương miện vàng, nếu anh im lặng, nếu anh nhắm lại đôi mắt xanh lam, nếu nụ cười anh dần dần khô héo, nếu mềm mại trên lớp áo lông hoá thành bám bụi, em có còn yêu anh không?

Em có còn yêu anh, như ngày giọng nói dịu dàng hoà vào miên man ký ức?

Có phải khi chuông đồng hồ điểm tiếng, em phải rời đi, mang theo những ảo mộng bồng bột thơ ngây này, trở về nhà bếp. Thế giới của em là bụi nâu chồng chất, là rơm gỗ bám sương, là bốn bức tường vây quanh chật hẹp, là bóng đêm, là giấc ngủ chập chờn, là không có ánh sáng nơi anh tràn vào tầm mắt!

Em nên đi, vương tử, em nên đi!

Nhưng chiếc giày vừa khít chân rơi lại...

Em yêu anh rồi.

"Hỡi Cinderella, em
có thật lòng?
Tình yêu anh
cháy tàn hồng
Người yêu ơi
hồi đáp anh...

Hỡi...
Cinderella..."

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
"Duyên định thương tâm kỳ hoa nhất thế nhất tràng không
Chước tửu tằng vi tha tâm động
Thiên lý xuân phong như cố bất dữ nhân giải cấu
Nhất bôi tửu, nhất đoạn tình, nhất tràng mộng..."


Biết trước chuyện chúng ta thương tâm như vậy, hà tất cùng uống chén giao bôi? Biết trước nụ cười người tựa mây trôi, hà tất cùng nhau say cơn mộng?

Hối hận càng lâu, day dứt càng sâu, chỉ cần một thoáng người quay đầu, tưởng như bao nhiêu cô đơn hoá thành nước mắt.

Câu chuyện giả tưởng của cả hai, đã có lúc nghĩ rằng rất thật.

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
「心爱的人啊,你是否还记得我模样
我入葬的晚上,你是否一直悲伤 」

Người yêu dấu hỡi, người còn nhớ được dáng hình ta?
Đêm chôn cất ta, người bi thương, hay buồn bã?

Nếu nói về một ca khúc buồn đến mức khiến người ta có thể tự tử, Sám hối khúc được mình đặt vào vị trí đầu tiên. Vốn dĩ là một bài hát cấm, chỉ dựa vào ca từ và cái tên "Sám hồn" để đoán mức độ bi thương, nên mọi thứ hoàn toàn dựa trên cảm nhận. Mà, sau khi dịch Sám hồn khúc, mình đã nghĩ rằng, với giai điệu của một bài kinh, chỉ cần ngâm lên đoạn than khóc của nữ vương, ca khúc này sẽ, rất đau lòng.

Lúc dịch 13 cặp mắt, chẳng có cảm xúc nào giống vậy hết.

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
"Nổi thu phong
Vì ai đoạt cướp
hương hồng nhan
Tâm chưa tàn
Dạ vội tan."

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
Dạo này nghe Phạm Hoài Nam, Quốc Bảo, nhiều đến mức ngôn từ bị ảnh hưởng. Cảm xúc cũng trôi dần theo hướng cũ mèm, chỉ còn vài thứ xưa, như kiếp trước, vì xưa quá thì mình chưa sinh ra, chẳng biết lấy gì trám vào.

"Nền
chênh chao
tựa hồ ngất trong men rượu
Chỉ là mơ thôi
chỉ như bước chân trần trên cát
Thời
hạnh phúc
dường như đã trôi qua từ tôi ra đời
nhưng
lại mới đây nghe dây đàn trầm êm ve vuốt"


Bạn bè không ai biết đến hai người này, thật buồn. Mọi người nghe trẻ nhiều hơn, bất chấp lời hát, ký túc dạo này toàn "how you like that tha tha tha tha". Cảm thấy hai mươi tuổi, những ngôn từ kiểu Phạm Hoài Nam là quá sức để hiểu, nhưng mình thích. Cũ một chút, xưa một chút, như chiếc đĩa từ thập niên 80 hay mùi nước hoa mà Quốc Bảo say, Nguyên Hoàng đi theo trường phái như vậy.

Tên nó là gì?

Nhưng những gì mình viết ra khá trẻ con, chúng chưa đạt đến những âm trầm đẹp đẽ kia, chúng nửa vời và buồn cười. Mình thấy bản thân thật khuyết. Hai mươi tuổi, đúng là chưa cảm nhận được từng đó hơi thở của thời gian, và mình còn trẻ, chẳng phải ba mươi, nên có thể từ từ ra chút. Mà sống.

Nhưng mình muốn vội vàng, và quả thật mình rất vội vàng. Dù kết quả chỉ là những già nua nửa vời, tuổi trẻ xám ngắt, nhưng mình vẫn thế.

Thôi vậy, mình sẽ đổ lỗi hết cho Nguyên.

[Gì đấy?]

Về tất cả cảm xúc này. Đổ lỗi hết cho Nguyên vậy.

Cái mặt Nguyên kiểu như muốn đập mình thành cuốn sách và đóng bìa lại, dùng thay cho những cuốn sổ tay còn thiếu trong đời ổng. Hah.

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
HOA VÔ SẮC

Phải rất trễ sau vụ lùm xùm giữa K-ICM và Jack, tôi mới thực sự nghe hết ca khúc này. Không nói về MV, bằng cách nào đó, những hình ảnh giữa hai anh luôn khiến con tim hủ của tôi xao động. Bài hát, thực sự là một kiệt tác. Có lẽ vì nó không hoàn hảo, hoặc vì vụ lùm xùm, mà trở nên nổi bật, nhưng không phủ nhận rằng ca từ và tiếng piano phía sau khiến bài hát trở nên đau đớn hơn những hình ảnh trong MV. Mọi thứ thật nửa vời, câu hát nửa vời, và hẫng hụt, tựa như Tuấn cố kể câu chuyện của mình với An, nhưng rồi lại thôi, muốn kể, rồi dừng lại.

Và có những lần, Hoa vô sắc khiến tôi nhớ về một khoảng ký ức đau đớn nào đó không thật, có một từ tiếng Anh để mô tả nó, nhưng tôi không nhớ. Loại cảm giác đó khiến tôi khổ sở, day dứt và muốn rơi nước mắt. Trong những bài hát mà Jack và K-ICM cộng tác cùng nhau, chưa có bài nào tạo được cảm xúc này như vậy.

Có một điều khiến tôi tiếc nuối hơn, nếu đây là một "bản tình ca chưa hoàn", nếu bài hát không bao giờ được viết lại, nếu viết lại, ai sẽ là người phối cho nó? Liệu người sau đó có làm tốt như K-ICM đã làm, hay lại tạo một ca khúc xa lạ như Là một thằng con trai? Nếu như, K-ICM và Jack gặp nhau ở một hoàn cảnh khác, thì âm nhạc của họ sẽ sống mãi chứ, khi cả hai đã như liên kết với nhau bằng sản phẩm của họ? Và nếu như, chuyện đó chưa từng xảy ra, thì những vui vẻ trước giờ họ tạo cho nhau có là thật lòng, thì mọi thứ sẽ đi đến đâu? Giá như âm nhạc chữa lành và gắn kết con người một cách thần thánh hơn sự đẹp đẽ này, thì K-ICM và Jack có lẽ là cặp nghệ sĩ tốt nhất.

Vậy mà, cuối cùng cũng như một ký ức.

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz


Your 14th birthday was on
May 19, 2014.

The number one song that week and the song that defines your life is
All Of Me by John Legend.

descriptionNghe nhạc không? EmptyRe: Nghe nhạc không?

more_horiz
privacy_tip Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
power_settings_newLogin to reply