Dạo hưng phấn nên làm BÀI VIẾT CHO CÁC OC.
1. Mursili Arlington
Hoàng tử? Ừm, phi dao như Lý Tầm Hoan. Đùa... có thể nói mình nghĩ đến cái tên này đầu tiên, nhưng cậu ấy chẳng có gì đặc biệt cả. Ừm, cậu ấy đã cứu một người cá, sau đó đem cô ấy về và hết truyện. Vì mình bỏ ý tưởng đó rồi.
Giả sử Mursili bảo vệ được người cá Dyesi... quên tên luôn (tôi xin lỗi) thì họ sẽ hạnh phúc không nhỉ?
Vấn đề là mình không nhớ gì về nhân vật người cá - nữ chính. Hừm, Mursili thật ngầu, có lẽ. Tính cách cậu ấy khá hay ho, là một người về ngoài vô tư, bên trong toan tính, và cậu ấy rất tàn nhẫn, sẵn sàng dùng thủ đoạn thủ tiêu ai cản đường mình.
Hừm, Mursili Arlington. Cái họ Arlington, tên một thành phố.
2. Pianola và Violino/Dương Cầm và Vỹ Cầm
Mình đề cao tình bạn và khả năng bình tĩnh của họ. Lúc tạo ra họ mình khá nhỏ tuổi, nhưng khi nhìn lại, mình có cảm giác cả hai rất điềm tĩnh. Trước một tình huống xấu có thể tỉnh rụi xử lý mọi thứ, sau đó an toàn trở về nơi ở của mình.
Ngoài ra, họ xinh đẹp. Tóc cả hai đều dài. Violino có ba cái kẹp tăm bên trái tóc, luôn xếp thành hình chữ XI, Pianola có một bông hoa ép khô trên tóc, mình cũng chẳng hiểu sao cô ấy dùng nó như trang sức được - một bông hoa ép khô, ừm?
3. Nguyệt Lan/Yue Lan/月兰
Tóc màu vàng, cô ấy là con lai. Nhà được xem như là giàu, đủ để tìm kiếm cô ấy suốt truyện. Chị hai Nguyệt Hà và anh cả (một cái tên Pháp không được nhớ đến) đều rất thương cô bé.
Nguyệt Lan 13 tuổi, tên của cô bé là... ừm... không có ý nghĩa gì hết. Nguyệt là trăng, Lan là tên một loại hoa. Cũng có người gọi cô bé là Trăng Lan nhưng... thôi kệ đi?
Nguyệt Lan rất hồn nhiên.
Nhưng cô bé không hồn nhiên được bao lâu, vì câu chuyện xuyên không của mình, được chọn làm người dẫn đầu cho một tộc người ở một nơi không biết rõ là nơi nào, cô bé trải qua rất nhiều chuyện, mỗi lần như vậy đều thông minh hơn.
Cuối truyện, Nguyệt Lan tự tử. Đó là khi cô ấy đối diện với bế tắc duy nhất không thể tự giải quyết được nữa.
Nhưng điều đó được mọi người tại tương lai giải thích bằng sự tồn tại của ngôi làng cô bé từng sống, từng đưa họ đi lên, và gián tiếp hại chết họ.
Nguyệt Lan không có lỗi, cô bé chỉ còn quá nhỏ để đưa ra một quyết định đúng đắn. Cô bé đã nghĩ, mình không được phép sai. Thế nên khi mọi người bị giết, cô tự tử.
Giải quyết mọi chuyện sau đó là việc của mình.
Nhưng đã dừng lại rồi.
Nguyệt Lan, năm mười bốn tôi tạo ra cô ấy, cô ấy lúc đó thật đẹp. Cả nhân phẩm, cách suy nghĩ đến vẻ ngoài.
4. Trần Linh Chi của Đôi mắt
Ban đầu là một người thiên lương trong sáng, tràn đầy nhiệt huyết và quan tâm quá trớn. Sau này thành ra tự dằn vặt mình, suy nghĩ sâu sắc và vì lợi ích của một người, sẵn sàng hy sinh bản thân.
Tóc dài, không có mái, vuốt qua một bên tai, khuôn mặt hơi tròn, kiểu tóc đó giúp cô che đi khuôn mặt. Lực học bình thường, cô không quan tâm đến việc học lắm. Là một người trợ lý điển hình, sắp xếp được công việc, có cá tính đặc biệt, và mạnh mẽ.
Nhưng chịu nhiều áp lực.
Kể từ khi nhận tờ kết quả khám bệnh, cô thường xuyên rơi vào trạng thái vô định.
5. Diệu Linh của Understand?
Nhà có điều kiện, nhưng không hạnh phúc cho lắm. Cô ít nói, rất thông minh, có tính nhường nhịn cao. Thường để mọi người suy luận, khi họ rơi vào bế tắc sẽ thử đưa ra suy nghĩ của mình. Tóc hơi xoăn, thích khăn quàng và áo len dài tay. Cô ấy cũng sợ lạnh.
Dễ bị kích động khi ai đó quan trọng với mình gặp chuyện. Thích chọc Sơn Lâm, và chỉ chọc duy nhất Sơn Lâm, đối với những người khác cô không hề lên tiếng. Sơn Lâm, xem như là bạn thân, là người bảo hộ, là người yêu của cô sau này.
Thích luồn tay vào tóc và vuốt ra sau, nên phần mái rất xù.
6. Keyhole của Liên kết
Ngoại hình giống Key như một, vì họ là sinh đôi, tuy nhiên tóc được chải thay vì để xù như Key. Dứt khoát, điềm tĩnh, độc lập, trầm lặng, là những gì có thể nói ở cậu ấy. Mục đích duy nhất của cậu ấy là trở thành bạn của Lock, cuối cùng cũng được đáp lại.
Biết cách thách thức, và vận dụng mặt tích cực của bất kỳ tình huống nào.
Cậu ấy cô đơn.
Vì sao ư, mắt khóa rất ít được để ý đến.
7. Eternal Robot của Trước kia
Người như trên trời rơi xuống, lãng đãng, chậm tiếp thu, và đó chỉ là cách để cậu ấy không phạm sai lầm lần nữa. Trước kia đã từng vì vội vàng mà đưa ra quyết định sai lầm, nên sau này tính cách cậu ấy thay đổi hoàn toàn.
Tóc màu nâu, nâu hạt dẻ, phần mái lòa xòa, tóc hơi xoăn. Thường mặc áo dài tay, hay ngắm trăng, thích làm công việc đồng áng, thích chăm sóc bé con và đợi Hana trở về.
Tch... viết đến đây cảm thấy buồn, Eternal xem ra là nhân vật cô đơn nhất mình xây tạo, cậu có nỗi buồn riêng, nhưng không bao giờ bày tỏ. Và mình, chỉ biết cách tạo cho cậu ấy một nỗi buồn đạm đạm như vậy, mà không biết gọi tên là gì.
8. Homicidal Liu của Đông
Liu của Đông là một nhân vật gần như bị câm. Sau khi xảy ra chuyện, được Smiley cứu, cậu rất ít khi mở miệng. Cậu thường thốt ra những lời vô nghĩa, và đi lang thang trên nền tuyết. Chính là một kiểu người không lẽ sống, nếu không vì Jeff, cậu đã không sống, nhưng chính vì Jeff, cậu lại không biết sống thế nào.
"Không gian lạnh tựa mùa đông, nó cuốn bay ký ức, trống rỗng đến tột cùng...
[...]
Thằng bé đã khóc khi đâm tôi.
Còn tôi đã cười."
Liu được xem như bản sao của mình thời điểm viết ra.
1. Mursili Arlington
Hoàng tử? Ừm, phi dao như Lý Tầm Hoan. Đùa... có thể nói mình nghĩ đến cái tên này đầu tiên, nhưng cậu ấy chẳng có gì đặc biệt cả. Ừm, cậu ấy đã cứu một người cá, sau đó đem cô ấy về và hết truyện. Vì mình bỏ ý tưởng đó rồi.
Giả sử Mursili bảo vệ được người cá Dyesi... quên tên luôn (tôi xin lỗi) thì họ sẽ hạnh phúc không nhỉ?
Vấn đề là mình không nhớ gì về nhân vật người cá - nữ chính. Hừm, Mursili thật ngầu, có lẽ. Tính cách cậu ấy khá hay ho, là một người về ngoài vô tư, bên trong toan tính, và cậu ấy rất tàn nhẫn, sẵn sàng dùng thủ đoạn thủ tiêu ai cản đường mình.
Hừm, Mursili Arlington. Cái họ Arlington, tên một thành phố.
2. Pianola và Violino/Dương Cầm và Vỹ Cầm
Mình đề cao tình bạn và khả năng bình tĩnh của họ. Lúc tạo ra họ mình khá nhỏ tuổi, nhưng khi nhìn lại, mình có cảm giác cả hai rất điềm tĩnh. Trước một tình huống xấu có thể tỉnh rụi xử lý mọi thứ, sau đó an toàn trở về nơi ở của mình.
Ngoài ra, họ xinh đẹp. Tóc cả hai đều dài. Violino có ba cái kẹp tăm bên trái tóc, luôn xếp thành hình chữ XI, Pianola có một bông hoa ép khô trên tóc, mình cũng chẳng hiểu sao cô ấy dùng nó như trang sức được - một bông hoa ép khô, ừm?
3. Nguyệt Lan/Yue Lan/月兰
Tóc màu vàng, cô ấy là con lai. Nhà được xem như là giàu, đủ để tìm kiếm cô ấy suốt truyện. Chị hai Nguyệt Hà và anh cả (một cái tên Pháp không được nhớ đến) đều rất thương cô bé.
Nguyệt Lan 13 tuổi, tên của cô bé là... ừm... không có ý nghĩa gì hết. Nguyệt là trăng, Lan là tên một loại hoa. Cũng có người gọi cô bé là Trăng Lan nhưng... thôi kệ đi?
Nguyệt Lan rất hồn nhiên.
Nhưng cô bé không hồn nhiên được bao lâu, vì câu chuyện xuyên không của mình, được chọn làm người dẫn đầu cho một tộc người ở một nơi không biết rõ là nơi nào, cô bé trải qua rất nhiều chuyện, mỗi lần như vậy đều thông minh hơn.
Cuối truyện, Nguyệt Lan tự tử. Đó là khi cô ấy đối diện với bế tắc duy nhất không thể tự giải quyết được nữa.
Nhưng điều đó được mọi người tại tương lai giải thích bằng sự tồn tại của ngôi làng cô bé từng sống, từng đưa họ đi lên, và gián tiếp hại chết họ.
Nguyệt Lan không có lỗi, cô bé chỉ còn quá nhỏ để đưa ra một quyết định đúng đắn. Cô bé đã nghĩ, mình không được phép sai. Thế nên khi mọi người bị giết, cô tự tử.
Giải quyết mọi chuyện sau đó là việc của mình.
Nhưng đã dừng lại rồi.
Nguyệt Lan, năm mười bốn tôi tạo ra cô ấy, cô ấy lúc đó thật đẹp. Cả nhân phẩm, cách suy nghĩ đến vẻ ngoài.
4. Trần Linh Chi của Đôi mắt
Ban đầu là một người thiên lương trong sáng, tràn đầy nhiệt huyết và quan tâm quá trớn. Sau này thành ra tự dằn vặt mình, suy nghĩ sâu sắc và vì lợi ích của một người, sẵn sàng hy sinh bản thân.
Tóc dài, không có mái, vuốt qua một bên tai, khuôn mặt hơi tròn, kiểu tóc đó giúp cô che đi khuôn mặt. Lực học bình thường, cô không quan tâm đến việc học lắm. Là một người trợ lý điển hình, sắp xếp được công việc, có cá tính đặc biệt, và mạnh mẽ.
Nhưng chịu nhiều áp lực.
Kể từ khi nhận tờ kết quả khám bệnh, cô thường xuyên rơi vào trạng thái vô định.
5. Diệu Linh của Understand?
Nhà có điều kiện, nhưng không hạnh phúc cho lắm. Cô ít nói, rất thông minh, có tính nhường nhịn cao. Thường để mọi người suy luận, khi họ rơi vào bế tắc sẽ thử đưa ra suy nghĩ của mình. Tóc hơi xoăn, thích khăn quàng và áo len dài tay. Cô ấy cũng sợ lạnh.
Dễ bị kích động khi ai đó quan trọng với mình gặp chuyện. Thích chọc Sơn Lâm, và chỉ chọc duy nhất Sơn Lâm, đối với những người khác cô không hề lên tiếng. Sơn Lâm, xem như là bạn thân, là người bảo hộ, là người yêu của cô sau này.
Thích luồn tay vào tóc và vuốt ra sau, nên phần mái rất xù.
6. Keyhole của Liên kết
Ngoại hình giống Key như một, vì họ là sinh đôi, tuy nhiên tóc được chải thay vì để xù như Key. Dứt khoát, điềm tĩnh, độc lập, trầm lặng, là những gì có thể nói ở cậu ấy. Mục đích duy nhất của cậu ấy là trở thành bạn của Lock, cuối cùng cũng được đáp lại.
Biết cách thách thức, và vận dụng mặt tích cực của bất kỳ tình huống nào.
Cậu ấy cô đơn.
Vì sao ư, mắt khóa rất ít được để ý đến.
7. Eternal Robot của Trước kia
Người như trên trời rơi xuống, lãng đãng, chậm tiếp thu, và đó chỉ là cách để cậu ấy không phạm sai lầm lần nữa. Trước kia đã từng vì vội vàng mà đưa ra quyết định sai lầm, nên sau này tính cách cậu ấy thay đổi hoàn toàn.
Tóc màu nâu, nâu hạt dẻ, phần mái lòa xòa, tóc hơi xoăn. Thường mặc áo dài tay, hay ngắm trăng, thích làm công việc đồng áng, thích chăm sóc bé con và đợi Hana trở về.
Tch... viết đến đây cảm thấy buồn, Eternal xem ra là nhân vật cô đơn nhất mình xây tạo, cậu có nỗi buồn riêng, nhưng không bao giờ bày tỏ. Và mình, chỉ biết cách tạo cho cậu ấy một nỗi buồn đạm đạm như vậy, mà không biết gọi tên là gì.
8. Homicidal Liu của Đông
Liu của Đông là một nhân vật gần như bị câm. Sau khi xảy ra chuyện, được Smiley cứu, cậu rất ít khi mở miệng. Cậu thường thốt ra những lời vô nghĩa, và đi lang thang trên nền tuyết. Chính là một kiểu người không lẽ sống, nếu không vì Jeff, cậu đã không sống, nhưng chính vì Jeff, cậu lại không biết sống thế nào.
"Không gian lạnh tựa mùa đông, nó cuốn bay ký ức, trống rỗng đến tột cùng...
[...]
Thằng bé đã khóc khi đâm tôi.
Còn tôi đã cười."
Liu được xem như bản sao của mình thời điểm viết ra.